IBM đang bị cuốn hút vào những công nghệ mạnh nhưng những thứ này không tạo thành giá trị cho doanh nghiệp khách hàng. Và suốt từ đó đến nay, người ta vẫn tin là Watson đã tiên đoán như vậy vào năm 1943. Một bức hình mà IBM sưu tầm được, cho đến nay, cho thấy người đàn ông 39 tuổi này ốm nhom và cao lêu khêu.
Nhanh hơn ai hết, ông lập ngay ủy ban cứu trợ lũ lụt và đề xuất các phương án với giới chức. Và điều này đã tạo ra nhiều hiệu quả. Ông con đã nghĩ rằng cha hoàn toàn sai nhưng cuối cùng thì cha đã thuyết phục được ông của con.
Chen chân vào giới nhà giàu. Hãy quay lại với cái tên của tập đoàn này: Inter- national Business Machines. Thất bại là một người thầy có lẽ là khắc nghiệt nhưng là người thầy tốt nhất đó là nơi bạn tìm thấy thành công.
Máy tính giờ đây chỉ bằng kích thước chiếc tủ lạnh, để 30 năm sau nó chỉ nhỏ và mỏng với cái tên gần như ai cũng biết là ThinkPad xách tay. Tầng hầm của tòa nhà là một giấc mơ của các kỹ sư thuở đó: Phòng tái tạo thời tiết để các kỹ sư tiến hành các thí nghiệm. Watson vốn rất thích
Ngày nay nhìn lại thấy sự trễ tràng của Watson thật kỳ khôi! Nhưng vào thời điểm đó, máy tính điện tử chỉ đem lại cho IBM 14 triệu đôla, trong khi mặt hàng truyền thống là các loại máy văn phòng và nhất là máy tính thẻ đục lỗ chiếm đến nửa tỉ đôla. có thể vẫn còn tìm thấy sau đó trong những tập đoàn đa quốc gia hàng đầu của Nhật Bản. Nhưng, một cách hệ thống, điều quan trọng là Watson đã cống hiến cho khoa học quản trị nhiều bài học quý giá và vẫn đúng đến ngày nay.
chấp nhận các thách thức để làm ra cái mới. Điều này rất đặc biệt bởi lẽ ông được miêu tả là nhà lãnh đạo gia trưởng, nóng tính và quyền lực hình ảnh của ông được treo khắp nơi trong công ty, nhà máy. Như Gerstner nhìn thấy, chúng đã không cạnh tranh với nhau để cùng tiến về triết lý khách hàng mà đơn thuần là chỉ để tìm các thách thức tiếp theo những đỉnh cao tiếp theo mà không vì khách hàng.
3 năm đó, Watson được bầu làm chủ tịch hội đồng quản trị CTR, như Flint đã cam kết. Ông chẳng khác nào một cái kim phút trên bức phông đồng hồ đó. chúng ta phải có 500 cái.
Dĩ nhiên những nữ kỹ thuật viên đầu tiên này cũng trải qua trường học của IBM ở Endicotte. Vào thời đại của Tom, con trai kế nghiệp của Watson, các quy củ bề ngoài trong đó có trang phục đã được nới lỏng để IBM trở nên năng động hơn. Tháng 5 năm đó, chiến tranh chấm dứt ở châu Âu sau khi Hồng quân tấn công vào tận sào huyệt của Hitle ở Berlin.
Với cái tên này, Watson không chỉ muốn IBM có cái vẻ như cái tên (quốc tế) của nó mà thực sự nhắm tới điều đó. Nhưng IBM được sinh ra từ đó. 1998 đã viết: Dưới triều đại của Tom Jr.
Đó cũng chính là sứ mạng của công ty: Phục vụ các nhà kinh doanh. Time cho biết tiếp: Tom Watson đã hoàn Không ai hiểu cha bằng con.