Chibi131

Anh trộm bất đắc dĩ số hưởng ~lexi luna

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi lo buồn đến nỗi mất ngủ; nhưng nhà tôi thì không. Ông theo lớp giảng của tôi. Đây là bài tường thuật của viên cảnh sát trưởng, mô tả trường hợp xảy ra tai nạn: "Ông William Falkaber 68 tuổi, chủ một tiệm ăn, đã tự giết mình khi đang nổi giận vì người bếp không nghe lời ông mà cứ uống cà phê trong đĩa chứ không uống bằng tách.

    Ông mê man nằm trên sàn. Vì sông mổi giây một thay đổi mà người tắm trên khúc sông đocũng vậy. Kẻ ngu nổi doá liền dễ bị chỉ trích một chút, nhưng người khôn sẵn sàng nghe những lời chỉ trích, trách cứ, để học thêm.

    Ông thú với tôi rằng ông thành công, một phần lớn là nhờ ông biết phân tích những vấn đề rắc rối của ông rồi quả quyết hành động tức thì. Muốn luyện một tâm trạng để được bình tĩnh, thảnh thơi trong lòng, ta hãy theo quy tắc thứ năm này: Đừng bắt chước. Tôi không bao giờ quên đêm đó, cách đây ít năm, khi ông Marcon J.

    Khi cha ông qua đời, các bạn bè phải góp tiền lại mua giúp cho cỗ quan tài. Ông cho một người bạn cho vay một số tiền lớn và người bạn đó vỡ nợ. Con phải bỏ hết oán hận, hết ý nghĩ chua chát đối với bất cứ ai".

    Bên chồng tôi là một gia đình biết lẽ phải và tự tín. Nói tóm lại: bắt chước những quân nhân Hoa Kỳ mà thường nghỉ ngơi; lấy trái tim bạn làm gương; nghỉ trước khi mệt tức là kéo dài quãng thời gian bạn thức, mỗi ngày thêm một giờ. Tôi hết sức xem xét các màu, các kiểu áo, để ăn bận sao cho hợp ý với mình.

    Nên nhớ rằng những bắp thịt của thân thể mà căng thẳng thì sinh đau lưng, thần kinh mệt mỏi. Nếu không có cách nào thì tôi không thèm nghĩ đến nó nữa, quên nó đi. Tròng mắt họ luôn luôn đưa ngược lên.

    Còn ông hàng xóm của tôi ở trên kia thì lo lắng về giá đường đến nỗi đường vô cả huyết quản ông và suýt giết ông nữa. Sau hai đêm suy nghĩ như vậy, tôi bình tĩnh lại và ngủ được, cả trong lúc bom địch dội như mưa nữa!". Không, câu kinh đó chỉ cầu xin được cơm ăn cho đủ từng ngày mà thôi.

    Đóng chặt tương lai cũng như đóng chặt dĩ vãng lại. Vậy phải để hết thời gian thu thập đủ tài liệu đã. Khi tôi còn nhỏ, dì Viola đưa bà ngoại tôi về nhà săn sóc, chiều chuộng cùng với bà mẹ chồng.

    Chót hết tôi đau đớn đến nỗi không muốn kéo dài đời thêm nữa. Tôi rán nhận xét kỹ về cá tính của tôi, rán nhận định xem tôi ra sao. Hộc tủ của tôi đầy những truyện đó.

    Tôi gặp một trường hợp khó xử. Sinh trong một gia đình nghèo, nghề đầu tiên của ông là bán báo, rồi làm công cho một tiệm tạp hoá. Rồi sau khi đã mất nhiều thì giờ quý giá và dùng hết nghị lực lấy can đảm, tôi nhẹ nhẹ quay quả nắm, tay run run mà lòng thì nữa cầu cho khách hàng đi vắng!

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap