Chibi131

Bố dượng thẩm lồn hai mẹ con trong đêm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Dù mẹ không bay, không bay đâu. Và tha thứ cho những cái không hay của nàng. Không còn là độc quyền của đường Nguyễn Du và một vài đường khác.

    Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ. Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt. Từ khi làm con đến làm cha mẹ rồi ông bà là những khoảng cách tuổi tác, khoảng tích lũy tri thức cho một sự giáo dục cũng như rèn luyện tốt hơn.

    Các chú bảo: Mày còn đứng đấy làm gì?. Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ. Để họ giảm bớt sự coi thường và lợi dụng vô thức, như một thứ phản xạ theo chuẩn mực vốn có với bất kỳ một thằng bé hai mốt tuổi lười học, sống lơ ngơ và luôn có thời gian rảnh nào.

    Kẻ đang viết cũng có thể là một quân cờ thí trong đời sống. Dù bạn rút kinh nghiệm lựa chọn trái với cái bạn thường chọn chăng nữa. Cô gái bảo: Không.

    Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì. Ở đây lại có chút mâu thuẫn: Trong trạng thái vô nghĩa, khi người ta còn cảm thấy đồng điệu với kẻ khác (như một sự an ủi để khỏi cô độc quá) nghĩa là vẫn còn cảm giác của con người. Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá.

    Để tí nữa em bảo cháu vào. Có lẽ mọi người đều ít thời gian bên cha mẹ. Ai giữ được họ nếu không phải lòng biết ơn với con người hoặc khao khát vươn lên.

    Có chăng là vì cái mà đem đến cho họ khoái cảm. Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi. Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng.

    Nhưng đến cả bà già làm đĩ để nuôi người khác cũng không phải sản phẩm của trí tưởng tượng. Ngay cả trong giấc mơ, ta cũng chỉ muốn ở bên nàng. Tạo nên một thế giới có nền giáo dục như vậy khởi nguồn từ những tiền siêu nhân bị thế giới hỗn tạp còn đầy dã man này tròng thòng lọng vào cổ.

    Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy. Có lần thủa bé, bực thằng em, bạn cầm cái vợt bóng bàn bằng gỗ, giáng thẳng cái sống vợt vào đầu nó. Tôi chỉ có thể đấu tranh vì họ bằng cả cuộc đời nếu tôi có một tấm lòng bao la, nhân ái bẩm sinh và kết hợp rèn luyện.

    Và như thế, dễ chả hay gì nữa. Các chú bảo: Mày còn đứng đấy làm gì?. Dù có lúc bác nhận ra rằng sự hy sinh mòn mỏi và sai phương pháp của bác nhiều lúc có làm ai hạnh phúc hơn đâu.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap