Có lẽ nên vào nhà vệ sinh, rửa mặt và tè một cái, bạn sẽ sảng khoái hơn và kể câu chuyện một cách khoáng đạt hơn… Chúng tôi, dòng họ chúng tôi rất cứng đầu. Xung quanh thì luôn văng vẳng những góp ý: Mong muốn làm tốt cho xã hội là chính đáng nhưng trước tiên lo xong thân mình được thì hẵng nói cao xa.
Cháu hôm nay đi không xin phép là cháu sai. Vì những chủ thể đó va đập với đời sống lịch sử nhiều nhất. Mẹ chị cũng đã từng như vậy.
Chỉ thi thoảng lóe lên thôi. Ông anh chuyển sang bể nóng. Bác lại bảo: Cấm tiệt đi đá bóng.
Và tiếp tục đùa cợt với bạn trong màn đêm. Còn nếu không biết gì, cứ để bà già yên tâm với công việc của bà ấy. Các cậu bảo: Ấy, tớ thích thế, thích thì đấu tranh, chán thì thôi, hiện sinh mà.
Tôi đỗ đại học, không tính điểm cộng do bác chuyển hộ khẩu cho từ Hà Nội về khu vực ưu tiên thì thừa ra năm điểm rưỡi. Giữa đất nước này, ai cũng cần tôi nhưng tôi luôn luôn có nỗi sẵn sàng bị bắt của một thằng phản động. Và người lấy lần thứ nhất lại thêm dằn vặt.
Tôi tụt quần và buộc khăn tắm vào. Quả thực bạn đang đấu tranh với cái gì? Tham nhũng? Khủng bố? Bạo hành? Lộng quyền? Lề thói? Không! Mà chả ai hơi đâu mà lo xử lí bạn, kẻ vô dụng, nếu bạn quả thực đang làm điều ấy. Mà là một tiếng nói độc lập, chân thật và biết đều (dù không phải không có chỗ gay gắt).
Tôi muốn có một siêu thiên tài thiện. Con số phỏng đoán mơ hồ này cũng không làm thực tế ít hơn hoặc nhiều hơn. Trong một số điều tâm niệm của Phật có câu: Oan ức không cần biện bạch vì biện bạch là nhân ngã chưa xả.
Là bảo thủ, là lập trường kiên định, là ba phải, là dung hòa, là xung đột, là nhạy cảm, là vô tâm… Là thể hiện thông minh, là tỏ ra đần độn. Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân. Có điều, bạn đã ngồi im rất lâu trong những năm cấp ba và đại học.
Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não. Tôi chẳng biết gì và tôi chẳng giúp gì to tát được cho ai cả, dẫu có ai nhờ tôi thường không từ chối bao giờ. Như tiếng chuông cố chui lên khỏi mặt đất.
Hiện sinh hết thì còn gì là người. Đây là sự nôn nao của từng tế bào đòi thay đổi trạng thái vận động. Cảm thấy tốt hơn nhiều lần so với đi châm cứu hay bấm huyệt, xoa bóp.