Chibi131

Tranh thủ đụ vợ thằng bạn dâm đãng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nếu hết thảy những người làm ăn học được bài ấy thì con số người chết vì bệnh huyết áp đang quá tăng, chỉ hôm trước hôm sau sẽ giảm liền. Bắt đầu làm rất nhỏ, từ trong bếp núc, không ai đỡ đầu, quảng cáo cái gì hết. Hạnh phúc do tâm khảm chứ không do ngoại giới.

    Không còn phải suy nghĩ gì cả. Hiềm thù rất tai hại và bắt ta trả một giá rất đắt Đêm thứ tư hay đêm thứ năm tinh thần tôi rời rạc, hoang mang.

    Có lần họ phải ra sân khấu cùng một lúc thì mỗi người đứng một đầu, người quay mặt ra phía này để chào khán giả, người ngó ra phái kia để khỏi trông thấy mặt nhau. Buồn bực, tức tối vì không được khen, và thấy chỉ là công dã tràng, hấp tấp, ưu tư, những cảm xúc đó làm cho y thấy mệt, thấy không chống cự nổi với thời tiết đổi thay, thấy năng lực sút kém và nhức đầu. Nhưng khi vết thương đã lành tôi không còn nghĩ chút xíu gì tới bàn tay cụt một ngón của tôi hết.

    Rồi sau sáu tuần tôi đi làm lại. Thiệt ra tôi cũng có lời trong một vài vụ, nhưng rút cục vẫn là thua thiệt. Đàn ông hay đàn bà đều có cơ hội làm ăn hết.

    Nhưng cháu chắc rằng cố sẽ nén buồn được, nhờ chân lý cô đã tự tìm thấy. Phải, đời chỉ đòi hỏi ta có bấy nhiêu thôi. Như trường hợp ông Phil Johnson.

    Lại như chuyện ông S. Từ đó tôi thấy chỉ sống từng ngày một thì đời sống không khó khăn gì cả. Đêm ấy tôi không thèm uống sữa nóng trừ bữa nữa.

    Ông Théodere Dreiser đã dùng cách ấy. Khi thấy tôi tỏ vẻ ngạc nhiên, vì nét mặt hồng hào tươi tốt và cử động lanh lẹ của ông, ông bảo: "Tôi còn tráng kiện như thế này chính vì không bao giờ tôi đứng khi có thể ngồi được và không bao giờ ngồi khi có thể nằm được". Vì từng bước là đủ cho con rồi.

    Tôi ghi những nơi mà vợ con binh lính có thể lại ở tạm và đáp những câu hỏi về gia quyến của họ. Ông Connie Mack, hồi thiếu thời là một cầu tướng cừ khôi, khi ông 81 tuổi, nghe tôi hỏi có bao giờ phiền muộn vì đã thua một trận đấu không, ông trả lời: Bạn ngó chung quanh sẽ thấy biết bao nhiêu công việc chưa có đủ người làm.

    Càng nghĩ lại càng hoảng sợ. Ngừng một chút, anh tiếp: "Nhưng nghĩ kỹ, chị ta có thấy khổ đâu? Trái lại mỗi khi lái xe, tin mình là bác sĩ, chắc sung sướng lắm. Nay xét về tâm lý thì vì đâu mà phương pháp của ông H.

    Ưu tư lại có thể sinh ra chứng sâu rằng nữa. Rồi tấn bi kịch kết cục ra sao? Tại sao hai ông bà nhất định biến gia đình của mình thành một "nhà thương điên" như ông đã nói? Đã đành có nhiều nguyên nhân lắm, nhưng nguyên nhân chính là cả hai ông bà đều nhiệt tâm muốn làm cho chúng ta, bạn và tôi cảm động. Tôi hỏi ông đã nói gì khi bị xử tệ như vậy, ông đáp: "Tôi chỉ cười thôi".

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap