Tôi nghĩ tôi sắp bị suy sụp. Cuối cùng tôi đã tới Irvine. Cũng thực sự là chiếc la bàn nội tâm để hướng dẫn các hành động của bạn tới mục tiêu.
Nhưng thay vì để tâm đến kinh nghiệm đau đớn này, ông quyết định tiếp tục nhắm tới mục tiêu của mình. Những nguyên tắc này đề ra cho chúng ta rằng thực tại phải như thế nào mới làm chúng ta thỏa mãn. Tôi muốn nói gì? Tôi xin hỏi bạn câu này: Có khi nào bạn làm việc trối chết, hoàn thành đầy đủ những "việc phải làm" trong danh sách, nhưng vào cuối ngày bạn vẫn cảm thấy không thỏa mãn không? Lý do là bạn đã làm tất cả những gì cấp bách và đòi hỏi bạn chú ý trong lúc đó, nhưng bạn quên làm những gì quan trọng, những gì sẽ có ảnh hưởng lớn về lâu về dài.
Mỗi ngày tôi tìm cách mở rộng. Một trong những sự phân biệt có tác dụng mạnh là: cảm xúc là do sự vận động tạo nên. Họ phải trả cái giá cuối cùng vì đã không điều khiển đúng trí khôn và cảm xúc của họ.
Các nhà quảng cáo đã dạy tất cả chúng ta là nếu bạn lái một chiếc BMW, bạn sẽ là con người tuyệt vời và sành điệu. Anh đã có một quyết định là trốn thoát ngay lập tức! Anh không biết cách nào, anh chỉ biết mình phải trốn. Bạn cũng không thể cứ để mặc nó chi phối đời sống bạn.
Làm sao một anh chàng ít tuổi như tôi với trình độ học vấn chỉ hết bậc trung học, mà đã có thể tạo ra những thay đổi kỳ diệu đến thế? Bất kỳ điều gì xảy đến cho cuộc đời bạn, bạn phải có khả năng tin rằng, "chuyện gì cũng sẽ qua đi thôi". Vì thế, khi nhận ra rằng khả năng đặt câu hỏi giúp thay đổi trạng thái của mình và cho nguồn sức mạnh và giải pháp, tôi đã tìm đến phỏng vấn một số người và hỏi xem họ đã giải quyết các vấn đề họ gặp bằng cách nào.
Nó chỉ bằng dàn cửa trước và những bậc thang bằng đá hoa cương của dinh thự. Nếu không kiểm soát ba loại quyết định này, bạn sẽ không thể nào kiểm soát được đời sống của mình. Dấu hiệu của sự bị tổn thương là chúng ta có một mong đợi nào mà không được đáp ứng.
Đó là hình ảnh mà Becky, vợ tôi cùng với tôi từng yêu thích và coi như một món quà đặc biệt của cuộc đời. Chúng ta nghĩ thế nào về những vụ giết người vô lý diễn ra hằng ngày trong các thành phố do những băng nhóm thanh thiếu niên? Tính chất dữ tợn lì lợm của hai băng nhóm có nguồn gốc từ Los Angeles rồi lan tràn khắp nước Mỹ - băng Crisps và băng Bloods - đã cướp đi biết bao sinh mạng người trong thành phố khiến hầu hết chúng ta phải rùng rợn và hốt hoảng không biết phải đối diện với vấn đề này ra sao. Khoa điều khiển liên tưởng não bộ cho chúng ta sáu bước thực hiện để thay đổi lối cư xử của mình bằng cách phá vỡ những khuôn mẫu vô hiệu hóa chúng ta.
Năm 1955, một hôm chị đang ngồi trên xe buýt ở Montgomery, Alabama, một người da trắng dùng luật pháp đòi chị nhường chỗ, chị đã cương quyết không chịu nhường. Lúc đó, tôi không có thói quen tìm giải pháp bằng cách suy nghĩ tích cực. Tôi đưa thùng thức ăn cho cháu và bảo, "Con lại trao những thức ăn này cho ông già và chúc ông lễ Tạ Ơn vui vẻ đi".
Đừng chờ niềm vui tình cờ đến với bạn; hãy ấn định cho niềm vui đến: hãy dọn chỗ cho nó! Anh ta có hai đứa con trai. Dấu hiệu của tức giận là ai đó hoặc chính bạn đã vi phạm một nguyên tắc hay một tiêu chuẩn mà bạn coi là quan trọng.
Thực ra Michael Jackson chẳng hề uống Pepsi. Nhiều người đã đạt tới cực điểm của đau khổ buộc họ phải có thay đổi và họ thậm chí cũng đã cắt đứt được thói quen tiêu cực cũ. Ý tưởng là nếu chúng ta sử dụng sản phẩm, chúng ta sẽ đạt được ước mơ của mình.