Thật đáng thương thay cho những con người sống kiếp đọa đày đó, Kobbi ạ! Thế mà bây giờ ông lại bảo, ông cháu là một nô lệ khốn khổ ở Babylon! Anh có rút ra được bài học gì từ câu chuyện này không, anh Rodan?
Cháu sẽ thoải mái tiêu xài những đồng tiền của mình. Tôi rất hoan nghênh và khích lệ anh ta rằng nếu tiếp tục gửi tiền đều đặn như vậy trong mười hai năm nữa, thì số tiền thu được sẽ lên đến 4. Mày cứ bán với giá hai xu một cái.
Vì vậy, con quyết định phải thực hiện cho bằng được ý định đó, nếu không con sẽ không trở về gặp cha. Tiếp theo, Arkad quay sang một học viên mà trước đó đã cho biết làm nghề buôn trứng và hỏi: - Arkad! – Nhà vua phán - Người dân trong vương quốc của chúng ta đang lâm vào tình trạng đói nghèo.
Tuy nhiên, có lẽ quen với lối sống giang hồ khi còn làm đạo tặc, nên tôi nghĩ cuộc đời của tôi sắp bước vào những cuộc phiêu lưu mới. Ông nội của cháu đã nói với ông ngay lúc đó rằng, ông ấy sẽ nhanh chóng chuộc lại tự do và trở thành một người kinh doanh độc lập. Đói có nghĩa gì đâu? Khát có nghĩa gì đâu? Đó chỉ là những rủi ro trên con đường quay trở về xứ sở Babylon thân yêu của tôi mà thôi.
Cha đã rộng lượng trao cho con một túi vàng và sự khôn ngoan của cha. Do thế, cách duy nhất là chúng ta phải dạy cho tất cả mọi người biết cách làm giàu. Thân xác rã rời và kiệt quệ, đôi môi nứt nẻ và rướm máu, lưỡi khô khốc và sưng phồng, dạ dày trống rỗng… đối với tôi không còn quan trọng nữa.
Bỗng từ xa, một đoàn người đông đúc xuất hiện. Mong ông mua giúp để tôi và các nô lệ của tôi được trở về ngay trong đêm nay. Còn kẻ lùa bò thì cũng chẳng giữ cho bò đi đúng hàng.
Những kiến thức đó được lưu giữ trong hàng trăm ngàn thẻ đất sét nung mà các nhà khảo cổ tìm thấy - được chôn vùi một cách an toàn trong đất cát. Tôi sẽ kể cho anh nghe để anh nhận rõ việc cho vay mượn không thuần túy là việc chuyển vàng từ tay người này sang người khác. Sharry Nada mỉm cười không trả lời mà hỏi ngược lại Hadan Gula:
Và nếu anh biết gìn giữ tài sản của mình một cách an toàn và chắc chắn, thì tôi có thể bảo đảm cuộc sống của anh từ đây trở đi luôn luôn được đầy đủ và sung túc. Chính nó cũng giúp ông tạo được ấn tượng tốt đối với ông nội của cháu, khiến ông ấy chọn ông là người hợp tác làm ăn sau này. Từ đó, mỗi lần nhận tiền công, tôi đều chừa lại một phần mười và cất riêng vào một nơi.
Xuống đến cuối dốc, ông dừng con vật lại và chỉ tay về phía trước. - Vậy loại may mắn này chắc chắn là ít khi xảy ra và chúng ta cũng rất hiếm gặp phải. Hãy làm việc, làm việc và làm việc thôi! Chúng ta hãy bắt đầu làm việc ngay bây giờ đi.
Họ mới có đứa con trai đầu lòng rất kháu khỉnh. Họ xếp thành hàng chỉnh tề, mỗi hàng ngang năm người và nối nhau thành một hàng dài trên đường dưới cái nắng chói chang. - Hay là anh cũng không biết? – Ông nài nỉ.