Các bà mẹ của họ vốn là hai chị em sinh đôi giống nhau như đúc và luôn là những người bạn tốt nhất của nhau. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.
Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Tớ rất ghét những thứ đó.
Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng.
- James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!". Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không.
Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn. Đã đến lúc cần tìm đến Jones.
Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.
- Bất cứ điều gì cần làm sao? Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.
Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó.
Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.
Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông. Và điều làm tôi ngạc nhiên nhất chính là phản ứng của rất nhiều học viên sau khi được học những bước đơn giản trong nghệ thuật ủy quyền. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!