Ngược lại, nếu chúng ta không thích điều gì lắm, chúng ta thường chỉ chú ý vào những khuyết điểm. Ưu khuyết điểm của từng cái là gì? Mình đã có đầy đủ thông tin chưa? Với tất cả những ưu khuyết điểm ấy, lựa chọn nào hấp dẫn hơn? Những ưu khuyết điểm đó có thật sự là ưu khuyết điểm? Mình có thể làm gì để tăng những ưu điểm và giảm bớt hoặc loại bỏ khuyết điểm? Những người biết đến buổi diễn nhưng chưa bao giờ đi xem: 135 người (27%)
Cô Mơ Mộng có những mơ ước rất táo bạo những ước mơ dường như chẳng bao giờ có thể trở thành hiện thực: Điều đó có nghĩa là kể cả khi cố thử làm việc đó thì cô vẫn không thể nào thành công. Bỗng nhiên, cậu chợt nảy ra một ý tưởng hay ho.
Hãy giả định rằng, cũng như Kiwi, bạn đang muốn chọn một trường trung học mới để theo học. Chắc là nó sẽ vui lắm. Chàng không thích tìm hiểu nguyên nhân gốc rễ của vấn đề, cũng không có thói quen cân nhắc những phương án thay thế.
Tiếp theo cậu tính toán xem chi tiêu trung bình mỗi tháng của cậu vào mỗi loại là bao nhiêu rồi tạo nên biểu đồ sau: Thay vào đó, hãy thử lùi lại một bước và tìm ra nguyên nhân gốc rễ của vấn đề và cách thức vượt qua khó khăn đó. Tiếng vang lớn đến nỗi cả khán phòng như muốn rung lên.
Khi nhìn vào biểu đồ, John nhận ra rằng giả thuyết cậu sẽ có thể cắt giảm phần lớn chi tiêu của mình bằng cách thôi mua đĩa CD và game là sai. Ông Masao đã hỗ trợ tôi rất nhiều khi tôi bước vào lĩnh vực giáo dục và mang đến cho tôi cơ hội viết cuốn sách này. Có hai loại tháp giả thuyết chính: loại có cấu trúc nhóm và loại có cấu trúc cơ sở.
Tôi không giỏi trong lĩnh vực đó. Ông hỏi: Kiwi này, em trao đổi với thầy Zico sao rồi?. Nhưng những Người-Biết-Cách- Giải-Quyết-Vấn-Đề không giống như hầu hết mọi người mặc dù hầu hết mọi người nên học cách làm được như họ.
Bạn không chỉ thu thập thông tin rồi xếp xó một chỗ hay chỉ phân tích cho vui mà phải hiểu rằng việc đó sẽ giúp bạn đưa ra được những quyết định đúng đắn hơn. (*)Ken Watanabe lớn lên ở Nhật và theo học tại trường Đại học Yale và trường Kinh tế Harvard ở Mỹ. Bằng cách so sánh điểm số giữa các dạng toán khác nhau, cậu nhận ra rằng điểm số môn đại số thật ra đang tăng lên, trong khi điểm môn phân số đứng yên, và chỉ có điểm môn hình học là giảm xuống.
Ví dụ, trong trường hợp của John, cậu cắt bỏ toàn bộ nhánh tiền từ người khác vì mục tiêu của cậu là giải quyết vấn đề này mà không phải nhờ đến sự giúp đỡ của bất kỳ ai. Cô mỉm cười và bước lên máy bay, lòng tràn đầy hy vọng. Liệu John có thể mua máy vi tính nếu cậu duy trì tình hình thu nhập và chi tiêu hiện tại? Để trả lời câu hỏi này, cậu phải tính toán số tiền có được trong 6 tháng nếu giữ nguyên hiện trạng.
Cà Tím và Đậu Phụ nhận thấy có rất nhiều người biết đến buổi diễn nhưng lại không tham dự. Cô đã chơi bóng từ khi mới chập chững biết đi. Gần cuối danh sách kết quả tìm kiếm, cô tìm được trang web của trường trung học Amazon.
Việc phỏng vấn khoảng 5 người cũng giúp Cà Tím và Đậu Phụ có cái nhìn khái quát cho những câu hỏi này. Từ việc chỉ nói câu Điểm số môn toán của mình đang giảm xuống, cậu đã có được một nhận xét chi tiết hơn: Điểm số môn toán của mình đang giảm xuống vì mình không học tốt ba nhóm chủ đề: diện tích hình thang, thể tích hình trụ và áp dụng định lý Pi-ta-go. Nhờ nâng cao số người biết đến buổi diễn lên 90% và đưa 50% trong số đó đến với buổi diễn, Cà Tím và Đậu Phụ đã thu hút được hơn 200 người.