Chibi131

3 thằng cháu nghịch ngợm đến chơi nhà dì trong kỳ nghỉ hè

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bác đùa lại: Sức cháu có đánh được nó không. Tôi luôn có ấn tượng về sự kém nhiệt tình của những cậu con nhà giàu với những đối tượng không đem lại lợi ích cho họ. Dù trái tim đương bề bộn.

    Bắt đầu sắp đặt đến thái độ. Cái mà đôi lúc vì nhận thức được mà mình tưởng mình vô cảm hoặc chai sạn. Lo nghĩ, chỉ dạy hộ cách sống cho người khác chỉ mệt xác và vô nghĩa.

    Và như thế, em hiện hữu. Biết đâu anh kịp bám rễ trong lòng độc giả trước khi bị phi độc giả nhổ cỏ dễ dàng lúc chẳng ai biết anh là ai mà đã dám khoe tài. Những con lợn ấy lại đã đang và sẽ làm chủ biết bao nhiêu đàn bà và trẻ con.

    Ông anh múc hai gáo nước đổ vào lò than. - Cũng có lí, nhưng liệu cứ miễn cưỡng thế, ta có sống được qua cái nỗi khổ tinh thần này không? Cố rút từng chữ trong những cuốn sách không hề ưa thích, đặt lên đầu rồi lấy búa đóng đinh vào trong hai năm nữa để thỏa lòng người khác. Cái bút này vỏ kín như bưng.

    Chúng khác nghĩa nhau nhưng nghe thì na ná như nhau. Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi. Chẳng phải họ đang tìm đến những sự thoải mái cho nhau như mong muốn của tôi đó hay sao.

    Và như thế, sự chân thành, cởi mở, bao dung và tôn trọng sẽ nhạt dần rồi tác động, lây nhiễm trực tiếp lên con cái họ. Vay-trả nợ đời chẳng bao giờ hết. Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia.

    Tôi 21 tuổi, chưa hy sinh được mấy tí, chưa cống hiến được mấy tí. Cái vực của sự hỗn độn. Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa.

    Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy. Hy sinh vị nghệ thuật ư? Tự tìm câu trả lời nhé. À, túi táo để trên bàn, anh mang về làm quà cho chị và các cháu.

    Hành động hy sinh thân mình của con khỉ cái làm ông căm ghét. Gã mang trong mình sứ mệnh hồi sinh tình yêu thương và nỗi sợ tương lai để cứu rỗi loài người. Hôm qua nghĩ cái gì nhỉ? Đã nhủ cố nhớ còn viết mà chúng lại còn thích chơi trò ú tim.

    Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé. 5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man… Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap