Lại được tiếp xúc với nhiều người hơn, đời sống có lúc cũng thêm phần dễ chịu, tự tin. Bởi họ đã thấy, chưa hết nhưng đã đủ thứ đồi bại của đời sống. Hiếm người thấy đỏ mặt.
Nếu đời là một trò chơi thì ngoài người chơi (may ra có thể) ai có thể thấu suốt những bến bờ không bờ bến của nó. Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực. Nhà văn hôn lên má nàng như muốn vệt hồng ấy loang khắp thịt da nàng.
Cho từng tờ vào lửa. Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về. Ông già sắp chết sau nỗi cô đơn bất mãn triền miên.
Nhưng mà vẫn sẽ có những sai lầm. Khi viết, ít ra là khi viết, tôi muốn mới. Tôi đã viết cái truyện Mất và tôi cũng tính hoài đến những chuyện như thế này, chẳng bất ngờ nếu xảy ra.
Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt. Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói. Bác không rõ cháu đi đâu.
Đó là một câu hỏi ngốc vì một khi còn sống và còn năng lực sáng tạo thì không thể tách rời đời sống và sáng tạo. Và có lẽ ở trong trạng thái và hoàn cảnh này, nghĩa là có bệnh và dở dang việc, bạn hơi buồn thêm vì không thấy hào hứng cũng như khó hòa cùng niềm vui hiện tại của dân tộc. Và họ cũng sẽ khổ lây.
Lúc đó, không giữ được những cơn đau tổng thể bung ra đòi chào ngày mới và lưu luyến ngày cũ. Tụi bạn rủ đi đá bóng lúc mười rưỡi nhưng không thú lắm, người đang mệt. Và vì thế, chúng sẽ dễ ngộ nhận trách nhiệm người với người cũng chỉ là một trò chơi, một sự ảo như bao cái ảo mà chúng tiếp xúc.
Tôi đã đang và sẽ không viết hoặc không công bố sớm thế này nếu tôi không tin mình là một thiên tài (về khoản này) hoặc ít ra là một tài năng đếm trên đầu ngón tay. Bạn thử phân tích kỹ hơn sự lạc lõng của mình trong thế giới này. Tôi cũng chả để ý những cái tiếp theo anh ta có vứt vỏ xuống đất không.
Và cô bạn ấy phá lên cười. Định cho mấy câu chua chua cay cay vào nữa nhưng mà nhân vật này không hợp. Cô gái bảo: Không.
Về trả vay, cho nhận. Tôi phải viết dù chú đầy sức mạnh, lại là công an. Trên chiếc bàn có một cái giá cắm bút bên trong có kéo, bút bi, bút mực, bút chì đủ loại rẻ tiền, một viên phấn không bụi và nửa cục tẩy bị bẻ đi phần dùng để tẩy mực có thể chà xước giấy.