Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào. Cái trạng thái về chia sẻ rất phức tạp. Trí nhớ của con người không dành để quan tâm được đến tuốt tuồn tuột mà để biết lưu lại cái mình cần.
Đơn giản thôi, kéo nhẹ nó về phía biển nó sẽ tự lùi lên bờ. Một trận đấu đem lại cho bạn nhiều cảm xúc hơn. Lăn đến chừng nào bay hơi và ngấm vào da thịt Nhân Gian đến hết thì thôi.
Nhà văn trang trí bốn bức tường bằng những dải lụa và giấy dán dịu màu. Họ không cho rằng bạn phần nào xác định được mình là ai và phải làm gì, biết điều tiết sinh hoạt của mình. Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu.
Đục khoét tế bào, thịt da, biến đổi gen của cả gỗ đá và vôi vữa, của cả những con gấu bông treo cổ lủng lẳng trước cửa hàng lai giữa tạp hoá và bách hoá của bác. Hồi nhỏ, tôi học toán khá giỏi. Bác đùa lại: Sức cháu có đánh được nó không.
Nhiệm vụ là đám cưới vui vẻ. Hoặc đơn thuần là sự hiểu lệch lạc được lan truyền… Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy.
Bác bạn chắc cũng đang phải tất tả và chờ đợi trong đó nhưng sự chờ đợi dằng dặc ở ngoài cổng làm bạn nóng đầu. Ở trước cửa hiệu thuốc cạnh nhà, có một cây hoa sữa cưa nhánh gần gốc. Mà em lại chẳng thể sưởi ấm hết hồn anh.
Và việc thoát ra khỏi những lớp mơ mà mọi sự kiện đều có vẻ thật cũng từa tựa như rơi thụt dần khỏi các tầng mây, khá hẫng và khá sốc. Trong họ, trong chúng ta đồng thời có sự phủ định sạch trơn mà cũng đồng thời có sự tôn sùng tuyệt đối mà không phải sự dung hòa. Dù bạn rút kinh nghiệm lựa chọn trái với cái bạn thường chọn chăng nữa.
Đó là yêu cầu phải có can đảm thay đổi để phù hợp với tinh thần thời đại. Em muốn mỗi lần xoay tràng hạt, em lại nhớ tới một người thân và nghĩ về người ấy. Diễn biến tâm lí có vẻ như thế.
Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân. Người đời có kẻ ngấm ngầm bảo bác ranh ma, xảo quyệt. Điều khiển trẻ em bằng các trò chơi, công cụ hiện đại.
Trước trận bán kết một ngày là ngày cưới chị cả. Hạn chế ra ngoài nữa. Cái hồn nó chẳng bao giờ đòi hỏi cái gì ngoài tình yêu thương.