Rủi ro càng cao thì thời cơ càng thuận lợi vì rất ít người dám trải qua thử thách ấy. Tại sao ta lại phải có cơn mưa này?Tại sao ta lại phải thất bại?Tôi nghĩ tốt hơn nên đặt câu hỏi theo cách khác:tại sao ta phải trải qua những kinh nghiệm thất bại?Để minh họa cho điều này,tốt hơn cả là nêu một vài ví dụ Thế là một hôm, ông đến kéo từng cây mạ lên cho đến khi chúng cao thêm được 2,54 cm.
Lần này vị tu sĩ cũng không nói gì ngoài câu : “Thế à?” rồi bế đứa bé lên tay và đi vào lều. Đó là vì suốt thời gian học tiểu học, tôi gặp phải một ông thầy thích nhéo hơn là dạy học. Khi nói ra điều đó, tôi tin tưởng rằng chúng ta sẽ thành công trong nỗ lực xây dựng một quốc gia mạnh mẽ và vững vàng về phương diện kinh tế.
Mặt khác, nếu bạn không muốn làm việc, bạn phải kiếm đủ tiền để không phải làm việc nữa. Nhờ một mẩu thông báo mà ông bà bà mới biết được cháu mình còn sống và đến bệnh viện nhận bà. Trong 41 năm ,ông vào tù cả thảy 14 lần .
Vì vậy mà ở tuổi 21, sau khi học song ở y khoa thì ông tình nguyện làm việc ở khoa ngoại. Một người có thể leo lên sau khi rơi xuống sẽ chẳng bao giờ chết đuối cả. Có phải điều này nghe rất thực tế chăng? Chắc chắn là không thế rồi.
Vẻ mặt tôi thay đổi hoàn toàn. Tôi bắt đầu cảm nhận “sự thành công” thật sự khi tôi bị tuột dốc trong công việc kinh doanh. Bà tin tưởng rằng nếu bạn khát khao một điều gì đó và sẵn sằng trả giá cho nó, bạn sẽ giành được nó!
Và khi ông hỏi chúng tôi rằng có muốn sống chung với những người này hay không thì tất cả chúng tôi đều giơ tay lên, chúng tôi cứ nghĩ ông đang đùa. Tình cảm say mê mà ông dành cho Đảng Tamil ,cho sự thịnh vượng của người dân Tamil không có gì sánh được . Nếu không có các điều kiện và các tình huống để thử thách chúng ta, sẽ không có cách nào để ta nhận ra năng lực của bản thân làm cho cuộc sống chuyển động.
Vì thế, tôi thấy hết sức ngạc nhiên khi thấy một số doanh nhân dường như có phần tự hào khi có những căn bệnh loại này, một loại “biểu tượng thành công” cho thấy họ là những con người bước nhanh nhất trên đương đua ngắn nhất. Nhưng tai họa ấy lại là điều phúc lành vì nhờ đó, ông có thời gian để nghiên cứu về căn bệnh ung thư mà ông yêu thích. Vòa tháng 6 năm 1913, ông rời Sài Gòn với ý định ra nước người tìm đường cứu nước.
Vậy liệu ta có thể nói gì về những việc mà ta đã trải qua? Đó là những giây phút “cao quý”, “tuyệt vời”, “kỳ thú”, “gian khổ” hay “khó khăn”? Ngày nay tác phẩm đánh dấu một bước ngoặt của mĩ thuật đương đại này được treo tại bảo tàng nghệ thuật hiện đại ở New York. Để các cơ bắp của chúng ta phát triển, chúng ta phải luyện tập.
Ngay từ lúc còn rất nhỏ,7 tuổi. Vào ngày 21/8/1983, Ninoy Aquino bị bắn chết tại sân bay quốc tế Manila chỉ 50 giây sau khi rời khỏi băng ghế máy bay. Thật ra, gian khổ và thất bại tạo ra rất nhiều vĩ nhân và tôi dám nói rằng giá trí của sự thất bại lớn hơn nhiều so với sự thành công.
Trong những năm đầu đời, Kim không được đi học ở trường, có niềm say mê sách vở và triết học. Tôi thấy ông đang nằm trong một nhà tù bẩn thỉu ở Pháp, như thể ông đang bình tĩnh chờ đợi, dưới bóng của máy chém, cái chết mà ông mong đợi sẽ đến với ông vì điều ông đã làm nhân danh nhân loại. Ngày nay, người dân Singapore đang có một cuộc sống tuyệt vời – một cuộc sống tốt đẹp, sung túc và dễ chịu.