Vừa phải khao khát một ngày họ cũng phá bỏ chúng để chung sống trong một tầm nhận thức khách quan và lành mạnh hơn. Bạn cười cười, thế là vẫn chưa hết mơ rồi. Lần sau thì có lẽ họ không tha vì nói đúng quá, chả chừa ai ra.
Dẫu bạn biết có những người ở trường hợp tương tự bạn, họ tiếp tục làm việc. Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo. Vào đây, trời trở nên dịu hẳn.
Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không. Hai khoang thiện, ác. Bạn cần làm việc, cần vận động.
Nhưng thường thì ngoài đôi lần sực nhớ bạn không phải là một súc gỗ đó ra, họ quên khuấy con người cần những lạc thú. Đòi hỏi một sự hy sinh và đùm bọc lẫn nhau ngay lập tức trong cả một cộng đồng con người lây nhiễm sự vị kỷ, sức ì và thiếu niềm tin mãn tính là một điều viển vông. Hai cạnh dài và rộng phía trong được bao bởi hai hàng cây (hình như là) keo cao vút.
Rồi ráp nối thành một câu chuyện hay một cái gì đó. Thôi thì tôi im lặng. Nhưng rồi anh cũng chấp nhận.
Trong công viên thì toàn ma cô. Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày. Dù sao, với bạn, bóng đá cũng chỉ là một trò chơi.
Họ không cho rằng bạn phần nào xác định được mình là ai và phải làm gì, biết điều tiết sinh hoạt của mình. Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi. Chúng tôi cùng đi bộ đi học và cùng đi bộ về.
Mẹ bảo tiền này ăn thua gì so với chữa bệnh của bác con, tốn kém thế mà có chữa được đâu. Không quản lí chặt, nó dễ bị dụ dỗ làm bậy lắm. Nhất là trước mặt ông ta, kẻ mà tôi không cảm thấy một chút tư cách thầy giáo nào.
Nhất là một khuôn mặt cũ. Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác. Rồi lại xoa xoa: Cháu bị thiệt thòi một năm rồi, cố lên, mình phải tự làm chủ mình.
Tôi không rõ đêm nay có vỡ giấc và người nhẹ bẫng nữa không. Con gái cả sắp lấy chồng, con gái út mổ ruột thừa còn nằm viện, chuẩn bị hàng bán ngày 20-11… Lại còn thằng cháu ngỗ ngược quỉ quái đội lốt trẻ em mắc những bệnh vô phương cứu chữa vì có phải bệnh đâu. Này thì… đời người là hoa hồng héo-chỉ còn xơ lá với gai mòn…