"Những người đã trọng ta, mà ta lại biết mến tài họ, thì dễ chỉ huy họ lắm". Muốn học, phải hoạt động chớ không thụ động. Tôi biết một tiểu thuyết gia rất sợ làm phiền lòng những người thân, đến nỗi không dám để lộ ra nét mặt, những tình cảm của ông khi ông âu sầu, lo lắng.
Nhưng, bỗng nhiên, ông ta mỉm cười. Như vậy bạn đỡ tốn thì giờ và đỡ cả bực tức. Ông nhất định đi đường khác và bắt đầu nghiên cứu nghệ thuật dẫn dụ người.
Xin bạn nhớ kỹ rằng trên địa cầu này ai cũng có tính đó hết. Vì tôi thấy ông có những đức tính đó, cho nên tôi mới dám xin ông giúp cho tôi một việc là cậy ông sửa lại đơn hàng. Vậy mà thấy mấy ông chồng vào hạng trung lưu, bủn xỉn không dám mua biếu bà vợ, người ta tưởng bông mắc lắm, mắc hơn lan tố tâm, lan bạch ngọc, hoặc loài mẫu tử hảo mọc trên ngọn núi Alpes.
"Bạn nên lịch sự và có lễ độ với người bạn trăm năm của bạn". Ai kia chứ đại tá House thì không khi nào ngu dại vậy. Nghe ông ta tuôn ra trong ba giờ đồng hồ rồi về.
Mà người bán hàng nào giúp chúng ta giải quyết được những cái đó, chỉ cho ta hiểu rằng mua hàng của họ, hoặc để cho họ giúp thì chúng ta sẽ đỡ tốn tiền, đỡ mệt nhọc, khỏi buồn bực, khỏi đau, có tương lai vững vàng, thì kẻ đó không ép uổng chúng ta mà sẽ làm cho chúng ta tin và như vậy chúng ta sẽ mua! Bận một chế phục sạch sẽ, thầy ta có vẻ tự đắc giữ việc chỉ dẫn đó lắm. Phải, phòng này đẹp thật.
Một phần lớn, nhờ có thuật đó mà tôi thành công". Phải dùng những máy mà nhiệt độ không cao quá giới hạn mà "Hội chế tạo điện cụ" đã định, phải không ông? Cách đây hai mươi lăm thế kỷ.
Thành thử có lần luôn 27 giờ đồng hồ, ông không có dịp thay quần áo. Rồi thì con chạy lên cầu thang. Khi đó tôi đã quảng cáo, in vé, bán vé, xếp dọn đâu vào đó rồi.
Thiệt đáng tiếc, và tôi thay mặt cho hãng, xin lỗi ông. Dù hàng của ông tới giờ nào đi nữa thì chúng tôi cũng rất vui lòng nhận và gởi đi mau chừng nào hay chừng đó. Nhưng tôi không trách ông đâu.
Ông Schwab nói: - Thầy đưa tôi một cục phấn. Và khi ông đọc, sống lại những ngày tươi sáng rực rỡ, bây giờ đã tan như mây khói, cả hai đều rơi lệ. Trong lúc vắng, ông bà thường nói đùa nhau.
Ông giàu có nhờ giọng êm ái, ôn tồn, thân mật của ông. Hồi mới đầu tôi thích nó lắm. Đem giải phẫu bộ óc, thì có một nửa số người điên cũng bình thường như óc chúng ta.