Hay mình bảo: Tùy đồng chí hiểu. Mà không tìm thấy trong ấy ít nhiều cay đắng. Nhưng chắc gì họ đã tin, dù kể cả anh đau thật, anh điên thật.
Chúng lã chã nhảy dù xuống sách. Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem… Lại có kẻ ngồi nghiêng nghiêng đầu, tay chống cằm quan sát bà già.
Biết đâu ngày nào đó, có chủ chó đến giơ miếng xương ra đã xoắn xuýt vẫy đuôi. Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta. Trên đó, bệnh nhân, bác sỹ, y tá… đi đi lại lại.
Dù nó có thể đem lại một câu chuyện về sự ngộ nhận thiên tài. Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường. Tôi khóc vì tôi cũng chẳng ham gì danh hiệu đàn ông chân chính.
Bạn lại muốn lưu lại. Đó là lẽ sống của anh và em không được từ chối nếu không muốn làm anh bị tổn thương, em yêu ạ. Cả món tinh thần cũng thế.
Học mấy tiết? 3 tiết ạ. Cái hồn nó chẳng bao giờ đòi hỏi cái gì ngoài tình yêu thương. Họ chắc sẽ không chịu thua thiệt nghệ sỹ về những mặt mà họ vốn coi thường.
Mình rất sợ phí thơ. Và họ chấp nhận chúng như một tất yếu khách quan. Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu.
Ông anh cũng làm theo. Khi mà đời sống nhiều những người thành thật và tử tế thì anh sẽ được chứng kiến những trạng thái mới hơn nữa, không phải một sự đồng hóa. Hoặc với nội dung vờ phản ánh chính nó.
Nhẹ như thể bên trong đã mục ruỗng, cạn kiệt cả. Có khá nhiều nhân vật mặc áo bành tô. Họ bảo: Cháu không được để râu, đến ông và các bác còn không để mà cháu lại để.
Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng. Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện. Ác cảm với những từ nhân loại, đạo đức (và những gì mà nghĩa của nó hoàn toàn vô tội) xuất phát từ ác cảm với những nhà đạo đức giả hay nói đến sự vì nhân loại.