Chibi131

Cho người phụ nữ nhà bên trần chuồng ở nhờ vì bị người chồng đuổi ra khỏi nhà

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bạn nên nhớ rằng ưu phiền tàn phá sức khoẻ của bạn. "Bệnh u uất tựa như một thoái oán hờn dai dẳng, chủ ý để được người xung quanh luôn luôn thương hại săn sóc tới mình. Những nhà mô phạm cổ đều lắc đầu.

    Thật ra nó có nghỉ trong một khoảng khắc mỗi lúc bóp vào. Vì vậy mà ta mím môi, bặm miệng, rụt cổ, nhô vai, bắt những bắp thịt phải gắng sức, để tập trung tư tưởng. Nghe bạn hỏi có đau khổ gì không, thì bà đáp: "Không, không có gì cả".

    Không gì làm cho bà chóng già bằng sự tức bực và mệt nhọc. Còn sợ bị chôn sống mới vô lý nữa chứ, tôi không tin rằng trong 10 triệu người có tới một người bị chôn sống, vậy mà tôi đã lo sợ tới khóc lóc. Chắc chắn ta có những năng lực tiềm tàng mà có lẽ chưa bao giờ dùng tới.

    Rồi nói với hàm răng, mắt, tay, chân: "Duỗi ra". Charlie Chaplin, Will Rogers, Mary Margeret Mc Bride, Gene Autry và cả triệu người khác đều phải học bài học tôi đương giảng trong chương này, phải học bằng kinh nghiệm và cũng đã phải trả giá rất đắt như tôi. Nhưng nào đã hết chuyện.

    Tôi sẽ theo William James, làm ít nhất là hai việc mà tôi không muốn làm để rèn chí. Rồi anh đi du lịch với tinh thần của ông già Omar trong bốn câu thơ này: Lần này tôi tự nhủ: "Mày phải là thằng cha Dale Carnegie với tất cả những lỗi lầm và kém cỏi của nó.

    Tôi phải giặt ủi thuê cho hàng xóm và mua quần áo cũ về sửa lại cho các cháu bận. Phải là người có tâm hồn cao thượng mới có hành động của H. Chúng ta chỉ cầu sao cho mỗi người thành một bạn tốt, yêu mến đồng loại, chân thành và tận tâm trong tình thương yêu và trong hôn nhân.

    Brill: Một tín đồ chân thành không bao giờ mắc bệnh thần kinh". Tôi xin Ngài cho tôi nuôi nổi vợ con tôi. Và kết quả là chị làm trò cười cho thiên hạ và chịu thất bại mỉa mai.

    Như vậy nghĩa là lính thuỷ có thể nhảy kịp xuống biển và phần rủi bị chết không lớn mấy. Tôi không còn than thở về cái dĩ vãng đã thiệt chết rồi nữa. Tên chàng là William Osler.

    Tôi theo cách đó 15 năm và không bao giờ nghĩ rằng có thể kiếm cách khác hiệu quả hơn được. Nếu bạn gặp cơn túng quẫn, phải đi vay, những sổ bảo hiểm, quốc trái và sổ tiết kiệm đều là tiền ở trong túi bạn hết. Bây giờ tôi có thể sai bảo tư tưởng để nó giúp tôi chứ không hại tôi nữa.

    Thế nào bạn cũng được tiếp và nhận được những lời khuyên vô giá và sau nầy khỏi phải phí nhiều năm thất vọng, đau lòng. Tôi chắc họ cũng chẳng bao giờ nghĩ tới sự ấy. Nếu con người mất cả hai chân kia còn có thể sung sướng, vui vẻ và tự tin được, thì tôi, một người đủ cả hai chân, có lý gì lại không sung sướng, tự tin như ông ta.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap