Chibi131

Thiếu thốn vì ông chồng bỏ bê, người phụ nữ bị dụ đi làm gái bán hoa

  • #1
  • #2
  • #3
  • Và tôi ghét ông chủ của tôi biết bao, cái người mà lúc nào cũng rầy la, quạ quọ. Chú ý là nhận rõ tình hình khó khăn, rồi bình tĩnh tiến tới để thắng nó. Đã 13 năm rồi, không còn ai gọi tôi là "thằng mồ côi thò lò mũi xanh nữa".

    Tôi luôn luôn quay cuồng. Nếu bạn cho phép, tôi sẽ giãi bày và nhờ bạn chỉ tôi cách xử sự cho phải lẽ. Tôi uất ức quá đến nỗi muốn bỏ việc, bỏ cả xứ sở, tự giam trong một nơi để khóc lóc và than thở.

    Muốn trả lời câu đó, tôi phải tìm tòi sự kiện, tài liệu. Nếu bạn học cách nghỉ ngơi của nó thì có lẽ cũng tránh được những bịnh ấy. Tới chuyện của ông H.

    Bà cố tưởng tượng những thống khổ trong đời tư của những người đó. Có khi tôi hỏi tại sao họ lại lựa nghề đó, học nghề từ hồi nào và đã hớt được bao lâu cái đầu rồi. Tôi đã dùng cơm với Jack Dempsey [18] và chàng kể cho tôi nghe cuộc bại trận khi bị võ sĩ Tunney đoạt chức vô địch thế giới.

    Thật không còn cái gì. Ai nấy đang vui, bỗng buồn bã, lẳng lặng gật đầu. Ví dụ nếu tôi có vấn đề phải giải quyết trước ba giờ chiều thứ ba sau, thì tôi nhất định không quyết định gì hết trước thứ ba.

    000 tỉ anh em thì cũng không một người nào y như ta hết. Tại sao việc đó lại quan trọng như vậy? Vì thiếu sự kiện thì không sao giải quyết vấn đề một cách sáng suốt được. Vừa đây, một người cộng sự với tôi có đến Boston, để Dự một buổi học y khoa kỳ lạ nhất thế giới.

    Mới rồi tôi lại chơi nhà ông vài ngày và nhận thấy hai câu này trong Thánh thi (Psaume CXVIII) đóng khung treo trên tường phòng để ông được thường thấy nó. Người La Mã hồi xưa cũng có một tiếng để diễn ý đó. Nhưng khi vết thương đã lành tôi không còn nghĩ chút xíu gì tới bàn tay cụt một ngón của tôi hết.

    Bây giờ trễ giờ quá rồi và ta chỉ còn có thể quên phứt nó đi và bắt đầu làm việc khác". Vì sách của ông không khác chi những tập phóng sự cả. Trong tập ấy tôi ghi hết những việc dại khờ mà tôi đã phạm.

    Một con mắt đã gần mù hẳn rồi, còn mắt kia cũng sẽ mù luôn. Gia đình ông gặp hai tai hoạ liên tiếp. Tôi hứa với Ngài không bao giờ còn vong ân Ngài nữa.

    Phương pháp ấy, chính danh ca Galli-Curci áp dụng hàng ngày. Tôi tự nhủ: "Tuần này ta lầm lỡ trong bao nhiêu việc? Ta có làm được điều phải nào không và làm sao để tấn tới nữa?". Bà chẳng có ai ở gần đền nói chuyện cho khuây khoả, ngoài mấy người Mễ Tây Cơ và người da đỏ không biết lấy một câu tiếng Anh.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap