Sáng hôm sau, Sid thức dậy trong lòng cảm thấy bồn chồn không yên. Chàng dường như quên mất sự hiện diện của mụ phù thủy hắc ám khuya hôm qua. Bà chúa hồ nghe thế liền phá lên cười.
Thật vậy, chỗ đất chàng đã chọn chứa đầy đá. Ai cũng mong muốn có được may mắn và thành công. Chàng thấy rằng thần Gnome đã nói thật, và phù thủy Merlin cũng chẳng hề nói dối.
Sid hết lời cảm ơn thần Gnome. Mình biết là khả năng chọn đúng vị trí nơi cây sẽ mọc là rất thấp, nhưng cũng biết đâu mình may mắn thì sao? Vì thế mình cần phải bảo đảm mảnh đất đó có đủ lượng nước nó cần. Rồi tôi xin được làm bảo vệ ở một khách sạn hạng sang khác.
Thần Ston trú ngụ trên đỉnh của Núi Mẹ, một ngọn núi cheo leo đầy những hòn đá tảng gai góc. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế. Ta đã ngừng tìm kiếm, mất thì giờ vô ích.
Sid vẫn còn chưa hết bàng hoàng khi được chứng kiến cảnh tượng thật kỳ lạ đó thì lại thấy bối rối trước vấn đề mà mình vừa gây ra cho Bà chúa hồ. Sự may mắn này không giới hạn về mặt không gian lẫn thời gian. Max nghe thế xúc động nhìn Jim.
Bà bắt đầu lần giở lại ký ức xưa cũ của mình, từ hai ngàn năm về trước, đi từ từng năm từng năm một được lưu trữ trong từng sớ gỗ trong cái thân hình khổng lồ của mình. Ngay lập tức, bà chúa nước từ giữa hồ trồi lên, lộng lẫy trong bộ xiêm y bằng nước tuyệt đẹp của mình. Những lời thần Gnome đã nói vẫn còn ám ảnh anh.
Chẳng ai thèm cắt bớt những nhánh cây già cỗi, vì thế không thể có một tí ánh sáng nào nơi đây cả, và cây không thể tươi tốt được. - Cái gì? - Nott la lên, không tin nổi những gì mình vừa nghe thấy. Được rồi, ngươi hãy nói đi, nhưng khẽ thôi.
- Doanh thu cứ thế tăng dần lên. - Con không cần phải cảm ơn ta. Anh quá bị ám ảnh bởi thực tế đó quá đến nỗi không thể nào nhìn sự việc một cách toàn diện và sáng suốt hơn.
Chắc anh mất trí rồi. Bà biết mọi thư diễn ra ở đây vì bà thường xuyên vẫn nói chuyện với tất cả các loài cây. Nhưng rồi ông chậc lưỡi đồng ý.
Cuối cùng nó dẫn anh đến một cái hồ thật rộng. Cảm thấy khát, Nott bèn đi theo âm thanh của nước. Nhưng nếu tôi biết là tôi sẽ sống đến cuối đời với tất cả sự may mắn mang đến từ cây bốn lá bất kể tôi làm gì thì cuộc sống của tôi sẽ vô vị, và tôi sẽ không còn là một hiệp sĩ nữa.