Như một sự bổ trợ, cân bằng, phong phú tất yếu. Gió se sẽ mang vị mặn. Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước.
Như thế bạn sẽ bớt được nghe bài cháu phải tự xác định cho mình. Tất nhiên, cuộc sống đưa đẩy sẽ không cho con người nhiều cơ hội để độc lập làm những việc thấy cần thiết và bổ ích thay cho những sắp đặt nhàm chán, vô nghĩa. Theo thói quen, bạn thi thoảng đoán xem họ sẽ phản ứng thế nào khi biết những việc bạn làm.
Nàng nho bảo chàng nho: Mình chia tay anh nhé. Nhưng lại thấy buồn nôn. Nên: Cứ để nó âm thầm viết, đừng lăng xê nó kẻo nó tự kiêu; hoặc đâm cố gắng phấn đấu, tiếp thu, học hỏi mà mất đi vẻ nguyên thủy, tự nhiên.
Hôm qua tao nóng quá. Có chăng là vì cái mà đem đến cho họ khoái cảm. Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt.
Chính vì tôi chưa có kinh nghiệm về phản ứng của người Việt trước đùa và thật nên gặp phải những điều không theo dự kiến khi đưa cuốn sách của mình cho những người thân đọc. Vì nhiều cái oan không giải mà gây hiểu lầm thù hận muôn đời. Kết quả là nếu không phải đến trường, thường thường thì mãi trưa hoặc chiều hôm sau còn bơ phờ trong chăn.
Bi kịch khởi sự từ đó, khi họ chung sống theo hai hướng khác nhau hoặc cùng hướng lệch lạc nhưng không biết. - Ông cụ tôi bị liệt toàn thân. Nhưng không hiểu một điều là tuổi trẻ không thích nhiều lời.
Tôi làm độc giả cho tôi. Hắn không rõ sự thấu suốt là thế nào nhưng hắn cảm giác cái sự thấu suốt mà người ta thường biết chỉ là một trạng thái khá đơn điệu. Nhưng cho bạn nghỉ tí đã.
Anh họ bảo chị út và bạn: Chủ nhật bận gì không, anh đưa hai đứa đi mua sắm. Và người lấy lần thứ nhất lại thêm dằn vặt. Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì.
Ban đầu, sức mạnh, khao khát tuổi trẻ khiến bạn không dung hòa được. Ban đầu giận bố mẹ làm tôi nhục. lương tâm, vô thức, bản năng, lí trí, dục vọng, dồn nén, hưng phấn…
Mà người có trả thì chưa kịp đến tay mình, biết đâu người khác đã cướp đi. Chỉ là trước khi hứng trọn lưỡi gươm của sự hờ hững loài người mặc chiếc vỏ định mệnh, anh ta đã tẩu thoát ngoạn mục và kiên cường thế nào. Nếu thế thì kiểu Ngộ đó thực chất chỉ là những rung động yếu ớt.