Đúng như ông Algamish dự đoán. - Vậy cháu đã làm gì với số tiền đó? Họ xem công việc như kẻ thù.
Tôi nhìn vào khoảng không trước mắt. Anh ta từng bị bắt và bị bán làm nô lệ vài lần nên có rất nhiều kinh nghiệm. - Vậy ai trong chúng ta đã từng gặp may mắn và đã để vuột mất nó?
Tôi muốn trở thành một người giàu có! Tôi muốn có đất đai, gia súc, quần áo sang trọng và tiền rủng rỉnh đầy túi. Qua bảy ngày, tôi đã trình bày với các bạn bảy cách chữa trị cho một túi tiền trống rỗng, làm cho nó đầy dần và khiến bạn trở nên giàu có. Con bò lên tiếng trước:
Những nhà khoa học chỉ có thể phỏng đoán Babylon phải trải qua một thời gian rất dài trước khi đạt được các thành tựu nổi bật như thế. - Một cây đàn lia như thế chẳng mấy chốc anh sẽ có được thôi. - Anh nói rất đúng, anh bạn ạ! - Người thu mua gia súc đáp lời.
Được làm việc cho ông ấy, sự hiểu biết về lạc đà của tôi đã phát huy rất tốt. - Vẫn chưa được như ý muốn của cháu, nhưng cháu cũng đã có được một số tiền kha khá rồi, hơn nữa bây giờ cháu đang kiếm thêm. Ông chưa hiểu rõ, nhưng ông tin vào những gì Megiddo đã nói.
Cuộc thương lượng kết thúc, tôi gọi những người nô lệ mang đuốc đến để đếm bầy cừu, vì theo người nông dân, số lượng cả bầy cừu lên tới chín trăm con. Những nô lệ không còn bước nổi hoặc vì đuối sức mà vấp chân ngã xuống, sẽ lập tức hứng chịu ngay một trận mưa roi tàn nhẫn. - Bí quyết đó là ham thích làm việc! – Sharru Nada đáp rõ từng tiếng.
Tôi chưa biết bằng cách nào mà họ luôn có nhiều vàng như vậy, nhưng sự giàu có của họ luôn được duy trì, cuộc sống của họ vẫn sung túc, đầy đủ và họ vẫn được mọi người kính trọng. – Tuy nhiên, bây giờ tôi cũng không có một đồng nào để trả cho ông được. Đúng như ông Algamish dự đoán.
- Ý kiến của ông thế nào, hỡi ông Arkad đáng kính? Bởi vì ông là người giàu có nhất ở Babylon, nên nhiều người thường bảo ông là con người may mắn. Theo luật, ông ấy có thể bán anh như một món hàng để lấy tiền trả nợ. - Sau khi cho biết mình là một nô lệ, ông Arad Gula nói rằng ông đang lo lắng về cuộc sống tự do sắp tới của mình.
Thế là chỉ với tấm áo khoác trên lưng và cái túi chứa những đồng tiền quý giá được buộc an toàn ở thắt lưng, cuộc sống của ông bước sang một trang mới. - Ta đã từng biết họ cách đây bốn mươi năm. - Chúng ta đã nghe ông kể rất nhiều về những câu chuyện hay, ông Kalabab à! - Người phụ trách việc đóng gói các kiện hàng lên tiếng.
Mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, sau đó họ cùng cười và giơ cao những cái túi trống rỗng của mình. Một hôm, Arad Gula đã hỏi ông như thế. Và bởi vì tôi biết cách đạt được điều đó nên nhà vua đã yêu cầu tôi truyền dạy cho tất cả các bạn.