Giờ đây, anh chỉ chăm chú vào mỗi một điều: căng mắt tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào giúp anh tìm thấy cây bốn lá. Ngày cứ tàn dần nhưng vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra. Bà là cư dân đầu tiên của khu rừng, thế thì chắc hẳn bà phải biết điều gì đó về cây bốn lá chứ.
- Lần đầu tiên, giọng nói của bà không còn chứa đựng hai sắc thái đối nghịch nhau nữa. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Đã lâu lắm rồi ông không biết thế nào là mùi vị của niềm vui, thành công hay hạnh phúc.
Chàng vừa rửa kiếm vừa vui mừng nhìn dòng suối nhỏ đang chảy về. Anh sẽ nói chuyện với Sid để xem anh ta có muốn về cùng anh không. Một thoáng suy nghĩ.
Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. Đó là một giọng cười nửa vui tươi nửa chế giễu. Cho dù nếu chàng chọn đúng vị trí thì Cây Bốn Lá thần kỳ cũng không thể nào mọc lên được ở một nơi đầy đá như vậy được.
Làm sao ta có thể tìm được một cái cây bốn lá nhỏ xíu trong khu rừng bí hiểm đó. Điều đầu tiên chàng làm là chạy ngay đến để báo với Merlin rằng mình đã tìm được Cây Bốn Lá thần kỳ. Ta chỉ nhận nước vào mà chẳng tạo ra bất cứ dòng chảy nào lấy nước từ ta cả.
Ta sẽ mang nó về đây. Ông cũng thấy vui vui khi thấy người bạn thời niên thiếu - đã nửa thế kỷ nay mới gặp lại - của mình lại muốn kể cho ông nghe một câu chuyện cổ tích ở vào cái tuổi đã bạc trắng mái đầu. Vấn đề là ở chỗ hầu hết mọi người đều nghĩ rằng may mắn sẽ đến với họ mà họ không cần phải làm bất cứ điều gì cả.
Tối qua, chàng đã phải thức khuya làm việc, vì thế chàng quyết định cho phép mình ngủ thêm một chút để lấy lại sức khỏe. Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi. Anh sẽ nói chuyện với Sid để xem anh ta có muốn về cùng anh không.
Nhưng không chỉ có thế, nó còn tuôn xuống khắp cả mọi nơi trong vương quốc, rơi cả xuống cạnh những hiệp sĩ không chấp nhận thách thức của Merlin. Nhưng điều thật sự đáng nói là những hạt giống này không chỉ rơi xuống nơi Sid đứng mà nó vương vãi khắp nơi trong khu rừng Mê Hoặc, bay vào từng hang cùng ngõ hẻm của khu rừng rộng lớn, bạt ngàn này. Ngay khi thấy Nott, con chim lập tức bay đi.
Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm. Nó thật xấu xa! Đó là thứ đáng khao khát nhất nhưng cũng khó có được nhất trên cõi đời này. Một cái cấy khổng lồ, già cỗi chiếm lấy tầm mát chàng khi đến nơi.
Sid lên ngựa chạy thẳng đến giữa rừng. Trong khi đó vào buổi sáng thứ ba, Sid - hiệp sĩ áo trắng - cũng có cùng suy nghĩ như Nott. Nott chợt nhớ ra rằng mình chưa nói chuyện với Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây.